Rồi Cũng Tàn Phai
Đông Duy
(Ngọc Hoan)
Rồi cũng tàn phai theo tháng năm
Những yêu thương cũ những mong chờ
Những con đường đã mờ rêu phủ
Những mảnh đời riêng em với ta
Rồi cũng mù theo con nước xa
Mùa xưa lay động, nét hao gầy
Em, chia những nhánh đời vô định
Có nhớ hôm nào nơi bến xưa
Rồi cùng như trăng mùa yêu cũ
Đã mờ theo từng lớp bụi thời gian
Thương em đuổi mộng bờ chân ảo
Một sớm nghe đời đã lặng câm.
Rồi kiếp nhân sinh dòng bi lụy
Xô dạt nghe đău chặng cuối đời
Bên sông còn bóng chiều cô quạnh
Có hẹn theo mây, sẽ lại về ?
Rồi như Em, rồi cũng như Ta,
Sẽ cố cười theo ngày tháng guợng.
Nhủ lòng còn đó khúc thanh xuân.
Vẫn đợi một ngày môi mắt đó.
“Dịu dàng chưa dứt một cơn mê...”
Đông Duy
(Ngọc Hoan)
Rồi cũng tàn phai theo tháng năm
Những yêu thương cũ những mong chờ
Những con đường đã mờ rêu phủ
Những mảnh đời riêng em với ta
Rồi cũng mù theo con nước xa
Mùa xưa lay động, nét hao gầy
Em, chia những nhánh đời vô định
Có nhớ hôm nào nơi bến xưa
Rồi cùng như trăng mùa yêu cũ
Đã mờ theo từng lớp bụi thời gian
Thương em đuổi mộng bờ chân ảo
Một sớm nghe đời đã lặng câm.
Rồi kiếp nhân sinh dòng bi lụy
Xô dạt nghe đău chặng cuối đời
Bên sông còn bóng chiều cô quạnh
Có hẹn theo mây, sẽ lại về ?
Rồi như Em, rồi cũng như Ta,
Sẽ cố cười theo ngày tháng guợng.
Nhủ lòng còn đó khúc thanh xuân.
Vẫn đợi một ngày môi mắt đó.
“Dịu dàng chưa dứt một cơn mê...”
Gửi ý kiến của bạn