“ một cái gì cứng ngắc nóng rực từ cơ thể hắn chà mạnh vào tôi….. ra sức ấn cái cục cứng vào giữa hai đùi tôi.. .. ..”. Cái mặc cảm phạm tội đó có thể vì trận đòn trấn át của mẹ nàng như một sự bào chữa cho phạm nhân và trút tội lên đầu Nàng. Phần khác mơ hồ không kém, Nàng cũng nhận ra một điều gì khác lạ lắm trong cái buổi tối hôm đó, phải chăng là “cái bàn tay man rợ ngấu nghiến bóp nắn ngực rồi thò vào trong quần lót sục sạo” Chọn “tự chết” là quyền tự do tối hậu nhưng tự do cũng là sự khắc khoải, đău đớn của lựa chọn. Lựa chọn là thách thức của tự do. Đứng trước hố thẳm không lối về của cái chết, tự do lựa chọn tiến tới hay quay về đều đău đớn và tận cùng cả hai đều trở thành phi lý. Sống phi lý thì chết cũng phi lý.